Gốm sứ Minh Long Gom su Minh Long Cong ty qua tang
Lúc đó tôi tỏ ra bức xúc và thất vọng. Tôi thắc mắc với ông về hợp đồng và cam kết đã thỏa thuận như thế nào và thực tế trái ngược ra sao. Vị hiệu trưởng lắng nghe tôi nói với sự tôn trọng, sau đó nói: “Stephen, tôi rất phiền lòng khi nghe chuyện này, nhưng thực ra giám đốc nhà khách của chúng tôi là người rất tốt, có năng lực... Chúng ta sẽ mời anh ấy đến đây để cùng nhau giải quyết vấn đề này”.Đó không phải là điều tôi muốn nghe. Tôi không muốn dính dáng vào việc này. Tôi chỉ muốn kêu la phàn nàn để anh ta khắc phục, thế thôi. Tôi sẽ không bao giờ quên những giây phút chờ đợi ông giám đốc đến phòng ông hiệu trưởng, và những điều nảy sinh trong tâm trí tôi lúc đó. “Mình dính vào chuyện bê bối gì thế này? Mình có thể phải chịu một phần trách nhiệm đối với bê bối này. Đúng là cách giao tiếp của mình không ổn cho lắm”. Thái độ hung hăng dịu xuống, tôi trở nên khiêm nhường và có phần kiềm chế và lúng túng về sự ngạo mạn của mình. Khi ông giám đốc bước vào phòng, tôi lên tiếng: “Chào anh, anh khỏe không, rất vui được gặp lại anh”. Và tôi chợt nhận rõ thái độ hai mặt của mình. Ngược lại, tôi cảm thấy ông hiệu trưởng sao mà đáng kính thế, ông là người nhất mực tin tưởng nhân viên của mình, ông nói tốt về họ và muốn họ cùng tham gia giải quyết mọi vấn đề tiêu cực xảy ra!Ông hiệu trưởng là người dựa vào nguyên tắc. Tôi tinrằng nếu có ai phàn nàn với ông về tôi - dù với cương vị gì - thì ông cũng sẽ cư xử với tôi tôn trọng như thế. Con người này luôn trung thành với những người không có mặt. Từ đó, tôi không bao giờ dám xem thường uy tín của người khác trước mặt ông nữa.

View more random threads: