phim tieng keu chim bo cau Tôi 25 tuổi, bề ngoài không ưa nhìn, cũng không giỏi giang, vừa trải qua một mối tình dở dang, đang làm công việc chân tay bình thường nên lương bổng cũng không được khá. Em là cô gái lớn hơn tôi 2 tuổi, có nhan sắc, giỏi, lanh lợi và có chí cầu tiến rất lớn trong công việc.

Tôi và em quen nhau rất tình cờ tại một quán ăn do cả thường xuyên đến đây, sau đó tôi chủ động đến trò chuyện và làm quen rồi xin số điện thoại để có dịp rảnh thì mời cô ấy đi cà phê (tôi có cảm tình với cô ấy sau vài lần tiếp xúc). Rồi những tin nhắn rủ đi cà phê và ăn uống cũng thường xuyên hơn nhưng cô ấy đều từ chối một cách nhẹ nhàng vì nói không muốn người yêu hiện tại phải ghen.

Sau khi biết được lý do, những tin nhắn của tôi cũng ít dần. Tôi không muốn phá hoại tình cảm của người khác (vì chính tôi cũng là nạn nhân bị người khác nhảy vào cướp mất người bạn gái). Chúng tôi chỉ liên lạc qua một vài tin nhắn hỏi thăm sức khỏe, công việc.

Thời gian ba năm cứ thế trôi qua, bỗng nhiên một ngày tôi nhận được tin nhắn của cô ấy nói đang buồn và muốn đi cà phe. Buổi tối của một người độc thân như tôi thì lúc nào cũng rảnh nên nhận lời ngay. Cô ấy vẫn như trước, vẫn trẻ trung, xinh đẹp. Chúng tôi tâm sự rất lâu, tôi được biết cô ấy và người bạn trai lâu năm đã chia tay được khoảng một năm nay.

Cứ như thế cô ấy chủ động hẹn tôi ra cà phê nhiều hơn và tâm sự nhiều về cuộc sống, công việc, ước mơ và những hoài bão. Không biết có phải do có tình cảm từ trước và những lần gặp nhau liên tục như thế làm cho tình cảm của tôi đối với cô ấy ngày một nhiều hơn không. Tôi cũng quan tâm đến cô ấy nhiều hơn, thường xuyên nhắn tin hỏi thăm, chăm sóc chu đáo.

Cuối cùng, sau một vài tháng tìm hiểu và quan tâm, tôi ngỏ lời muốn cô ấy làm bạn gái nhưng bị từ chối. Cô ấy bảo tôi là chàng trai tốt, giàu tình cảm, trong khi cô ấy hiện đại, yêu thích lối sống tự do và phóng khoáng, sợ rằng nếu tôi làm bạn trai cô ấy sẽ khổ. Nghe nói như vậy nhưng vì tình cảm dành cho cô ấy quá nhiều nên tôi vẫn cố chấp và tiếp tục theo đuổi, mong một ngày cô ấy sẽ đồng ý. Sau một thời gian theo đuổi cô ấy cũng nhận lời làm bạn gái tôi. Tôi vài lần bóng gió hỏi: “Vì sao lúc trước em một mực từ chối anh, giờ lại thay đổi suy nghĩ”. Cô ấy chỉ nói đã cảm nhận được tình cảm của tôi thông qua những việc tôi đã làm.

Chúng tôi bên nhau được vài tháng, mọi thứ trôi qua rất êm đềm, tôi vẫn nghĩ trong đầu rằng mình đã có được tình cảm của cô ấy. Có một ngày cô ấy đi ăn uống với bạn bè về (uống nhiều bia rượu) gọi tôi đến đón, trên đường về tôi hỏi: “Sao em lại uống nhiều như vậy”. Cô ấy không nói không rằng, được một lúc lại hỏi tôi: “Anh có yêu em nhiều không”. Tôi biết cô ấy đang có hơi men trong người nên trả lời: “Anh yêu em nhiều lắm”. Cô ấy lại tiếp tục hỏi: “Anh có nghĩ em chưa bao giờ yêu anh không”. Sau khi nghe cô ấy nói thế con người tôi như bất động, không nói gì vì nghĩ cô ấy say rồi nên nói lung tung. Cô ấy cứ tiếp tục hỏi tôi: “Nếu như em không yêu anh, anh có bỏ em không”. Tôi không biết nói gì, lấy lại bình tĩnh rồi tôi mới hỏi: “Như vậy từ đó đến nay em không có tình cảm với anh phải không”. Cô ấy im lặng một lúc và xin lỗi.

Tôi quyết định hỏi rõ hơn và nhận được câu trả lời rằng cô ấy mất niềm tin vào tình yêu, yêu thích lối sống tự do nên chuyện quan hệ tình dục rất bình thường bởi con người ai cũng có những nhu cầu đó. Vì tôi quá hiền lành nên cô ấy không muốn giấu chuyện từng quen và quan hệ với rất nhiều người đàn ông, từ bạn trai cũ cho đến những người bạn trong nhóm, rồi những người đàn ông gặp trong quán bar.